MỐI LIÊN HỆ GIỮA SỰ TỰ CHẤP NHẬN VÀ SỰ TỰ CHỦ

Bạn có cảm thấy mình không kiểm soát được cuộc sống của bản thân? Bạn có muốn tạo ra những thay đổi có ý nghĩa trong cuộc đời? Đã đến lúc thực hiện sự chấp nhận bản thân.

Trong phần đầu của bộ phim dài tập “Shrill”, có một cảnh mà trong đó nữ chính Annie nhìn thấy một người phụ nữ ngoại cỡ đi lại trong cửa hàng hoa, như thể người ấy là chủ nơi đó. Xã hội tin rằng với cân nặng ấy cô nên cố làm giảm cảm giác tồn tại của bản thân, Annie đã bị thu hút, cô đi theo người phụ nữ bí ẩn ấy ra khỏi cửa, cô như muốn hỏi “Cô ấy làm thế nào?”

Người phụ băng qua ngã tư, không để tâm đến những lời phán xét. Ngược lại, khi Annie cố chạy theo, cô dừng lại bởi dòng xe cộ, phân vân nên đi theo hay ở lại, khiến những tài xế quanh đó không rõ tính hiệu nên cô bị mắc kẹt bên đường.

Câu chuyện của “Shrill” xoay quanh sự tự tin của Annie vào chính con người cô mặc cho xã hội hắt hủi vì “quá khổ”. Cô xác định bản thân gặp những vấn đề khác nhau, nhưng với Annie béo không phải là một trong số đó. Bộ phim đề cao những cái lớn: từ cơ thể to lớn, tình yêu, những đam mê và cả sự hài hước. Bộ phim kể về một người phụ nữ từ chối câu chuyện mà người khác cố áp đặt lên cô.

Tự chấp nhận và Tự chủ

Định nghĩa chính thức về Tự chủ là có sự điềm tĩnh, đặc biệt là khi căng thẳng. Tôi thích nghĩ về tự chủ như một tổng thể của các thành phần trong đó – tự chủ như là sở hữu chính bản thân mình, tính cách hoặc hành vi của một cá nhân. Tự chủ bắt đầu bằng việc chấp nhận hoàn toàn những gì đang là. Nó đòi hỏi chúng ta phải nói về các sự kiện đã xảy đến trong đời mà không gắn với những từ như “lẽ ra” phải như thế nào, và xem xét các sự kiện của hiện tại mà không gắn với những gì bây giờ “nên”.

Nhiều người mà tôi nói chuyện phản đối bước này bởi vì đối với họ, sự chấp nhận biểu thị sự đồng ý hoặc cam chịu. “Nếu tôi chấp nhận việc ông nội lạm dụng tôi khi còn nhỏ, thì tôi đang giảm thiểu mức độ tổn thương của việc lạm dụng” hoặc “Nếu tôi chấp nhận việc con gái 15 tuổi của tôi hút thuốc mỗi ngày, nghĩa là tôi đang đồng ý”. Sự thật là trái lại.

Chỉ khi chấp nhận những gì đang có, chúng ta mới có thể lấy lại quyền lực từ người ông lạm dụng hoặc đứa trẻ nổi loạn và thực hiện các hành động để làm cho mọi việc khác đi. Sau đó, chúng ta có thể nói, “Tôi không bao giờ có thể thay đổi ông của tôi hoặc những gì ông ấy đã làm, nhưng tôi có thể chữa lành sau những gì đã xảy ra.” Hoặc, “Tôi rất sợ hãi và lo lắng về những lựa chọn của con gái tôi. Tôi có thể chịu đựng sự khó chịu của bản thân để có thể hỗ trợ khi con cần.”

Không chấp nhận thực tế sẽ đặt quyền kiểm soát cuộc đời bạn vào tay người thách thức bạn. Như tác giả Byron Katie nói, “Khi bạn tranh luận với thực tế, bạn sẽ thua.” Không có gì lãng phí thời gian hơn việc hy vọng ai đó sẽ thay đổi mà bạn không làm gì. Tốt hơn là chấp nhận hành vi của họ giống như cách bạn chấp nhận thời tiết và sau đó quyết định cách hành xử tiếp theo.

Bạn có thể phớt lờ một cơn mưa phùn miễn là trời không bắt đầu mưa nặng hạt hơn không? Điều gì sẽ xảy ra nếu gió thổi ngược chiếc ô của bạn? Bão phải lớn đến mức nào để bạn cân nhắc chuyển sang một vùng khí hậu khác? Mỗi kiểu thời tiết này gợi ý một cách phản ứng khác nhau. Phản ứng đúng là không bao giờ hét lên, ước thời tiết thay đổi. Cũng không nhất quyết phải mặc đồ bơi trong trận bão tuyết tháng 8 vì đã lên kế hoạch đi bơi. Hãy xem thân chủ của tôi Jamie.

Jamie và bạn trai Max, đã quen nhau từ thời đại học. Max chưa bao giờ làm một công việc ổn định hoặc đóng góp vào chi tiêu gia đình. Jamie có nhiều hy vọng về tương lai, tất cả đều xoay quanh việc Max làm việc toàn thời gian. Cô ấy muốn kết hôn, mua nhà và sinh con. Những giấc mơ này dường như không thể thực hiện được chỉ với một nguồn thu nhập từ cô ây.

Trước khi chuyển đến sống với Jamie, Max sống không cần trả tiền thuê nhà vì ở với anh trai và trước đó là với bố mẹ. Anh ấy chưa trải qua một ngày độc lập về tài chính trong 30 năm cuộc đời. Thay vì đối mặt với sự thật khó hiểu về mối quan hệ của mình, Jamie tìm kiếm bằng chứng cho thấy mọi thứ “nên khác”. Max có bằng đại học. Anh ấy sẽ có thể tìm được công việc tốt. Max rất khéo tay và thường sửa chữa nhà cửa.

Anh ấy có thể sử dụng những kỹ năng tương tự để tìm việc làm. Max nói về những ước mơ lớn lao mà anh có cho tương lai của mình. Anh ấy sẽ hành động để thực hiện những ước mơ đó. Jamie cho rằng tương lai và hạnh phúc của cô phụ thuộc vào việc Max kiếm được việc làm. Nhưng thực tế là Max không tìm việc làm và vẫn sẽ như trước đây.

Nhưng Max có tìm được việc làm hay không không phải là chìa khóa dẫn đến hạnh phúc của Jamie. Hạnh phúc của Jamie phụ thuộc vào khả năng của cô chấp nhận những gì đang có và đưa ra quyết định từ đó.

Có lẽ cô ấy phải chấp nhận rằng Max có thể không bao giờ làm việc, anh ấy là một người mộng mơ, chứ không phải là một người thực hiện giấc mơ đó, nhưng có lẽ như vậy là đủ đối với Jamie. Max có thể là một người cha ở nhà tuyệt vời nếu Jamie sẵn lòng và có thể kiếm đủ tiền để nuôi gia đình họ.

Nếu không, cô ấy nên tìm một người nào đó đã có việc làm.

Lập kế hoạch cuộc sống của bạn mà dựa vào sự thay đổi từ người khác sẽ khiến bạn bế tắc và bất lực trong cuộc sống của chính mình. Chỉ khi bạn hoàn toàn chấp nhận thực tế cuộc đời mình và đưa ra những lựa chọn dựa trên bằng chứng chứ không phải tưởng tượng, bạn mới có thể tạo ra những thay đổi có ý nghĩa.

Nguồn: https://themindsjournal.com/why-self-acceptance-leads-to-self-possession/

————–
(***) Bản quyền bài dịch thuộc về Tham vấn trị liệu Tâm lý MindCare. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả (nếu có) và nguồn là “Nguồn: Tham vấn trị liệu Tâm lý MindCare”. Các bài viết trích nguồn không đầy đủ, đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

——-
Hãy liên hệ với chúng tôi bất cứ khi nào bạn cần được hỗ trợ:
☎️ 0828.77.22.33 (Dịch vụ Tham vấn Trị liệu, Đánh giá Tâm Lý) / 0877.16.33.66 (Dịch vụ Hướng nghiệp, Tâm Lý cho Doanh nghiệp & Học đường)
📧 tamlymindcare@gmail.com
📲 https://mindcare.vn/